Người ta gọi nó là tibiwangzi: Việc người Trung Quốc bản địa quên cách viết ngôn ngữ của chính họ.
 
 
vi-sao-nguoi-trung-quoc-dang-dan-quen-cach-viet-chu
 
 
 
 
Mặc dù nghe có vẻ khó hiểu nếu bạn sử dụng bảng chữ cái Latin, quên chữ cái là một hiện tượng rất thực tế và phổ biến ở vùng nói tiếng Trung Quốc. 
 
Vì vậy, lý do cho sự lãng quên này là gì - và những tác động của nó đến ngôn ngữ ?
 
Để bắt đầu nói một ngôn ngữ, cần chú ý đến thanh điệu, có nghĩa là mỗi âm tiết có ý nghĩa riêng. Trong tiếng Anh, mỗi từ được phân biệt bằng âm thanh.
 
"Mouth" và "south" là hai thứ khác nhau, không phân biệt độ cao thấp của từng từ. Nhưng trong tiếng Hoa, từ "ma" có nhiều nghĩa khác nhau tùy thuộc vào hoàn cảnh được sử dụng.
 
Tiếng Quan Thoại không phải là ngôn ngữ có thanh điệu phức tạp nhất - Tiếng Quảng Đông có 9, Hmong 8 và tiếng Việt có 6.
 
Đối với bất kỳ ngôn ngữ nào thì thanh điệu thường gặp sự bất đồng về cách người nói thừa nhận và số lượng thay đổi theo thổ ngữ địa phương.
 
Thanh điệu có xu hướng tập trung tại các khu vực nhất định trên thế giới và được tìm thấy nhiều ở Đông Á và Đông Nam Á, cũng như châu Phi cận Sahara. Trên thế giới, khoảng 1,5 tỷ người sử dụng thanh điệu.
 
Đối với những người nói ngôn ngữ không có thanh điệu, thật khó để làm chủ sự tinh tế của lời nói. Sẽ có rất nhiều sai sót đáng xấu hổ, chẳng hạn, rất dễ gây nhầm lẫn giữa "‘I want to ask you…’ với ‘I want to kiss you’.
 
Có một số bằng chứng cho thấy những người sử dụng thanh điệu có tai nghe âm điệu và nốt tốt hơn so với những người từ một nền tảng ngôn ngữ không có thanh âm. Vì vậy một người nói tiếng Quan Thoại học tiếng Việt sẽ dễ dàng hơn một người nói tiếng Pháp (mặc dù không ai nói tiếng Việt dễ học).
 
Sự phức tạp của ngôn ngữ
 
Trong hình thức bằng chữ viết, tiếng Quan Thoại cũng cực kỳ khó học. Bạn sẽ cần thêm khoảng trống trong não để chứa tất cả chữ cái - ít nhất là 2.500 chỉ để đọc một tờ báo.
 
Các chuyên gia tiếng Trung sẽ thường thông thạo khoảng 8.000, mặc dù nó có đến hơn 50.000 từ tồn tại. Việc viết ra sẽ tốn rất nhiều thời gian.
 
Một chữ duy nhất có thể bao gồm khoảng 4 chục nét. Phải mất một khoảng thời gian khá lâu để viết xong.
 
Công nghệ làm giảm trí nhớ
 
Người Trung Quốc cũng chắp nhận sự có mặt của công nghệ như mọi người trên thế giới. Sự ra đời của máy tính chắc chắn có nghĩa là chúng ta sẽ gõ nhiều hơn và viết tay ít đi.
 
Người sử dụng bảng chữ cái Latinh không có khả năng quên bảng chữ cái của họ bất cứ lúc nào nhưng không sớm như người Trung Quốc, với vốn từ vựng khổng lồ, có nhiều nguy cơ dẫn đến việc viết chữ bằng tay.
 
Mặc dù một người nói tiếng Trung vẫn có thể nhận ra một mảng lớn các chữ cái, thực tế, họ không còn phải viết chúng bằng tay. Việc sử dụng rộng rãi của máy tính, máy tính bảng và điện thoại di động cho phép các chữ cái bị lãng quên.
 
Theo China Youth Daily thì trong 2000 người Trung Quốc được hỏi thì có đến hơn 80% có vấn đề với việc viết chữ.
 
Hiện tượng này rất khổ biến, nó được đặt với cái tên là tibiwangzi, hoặc "mất bút, quên chữ". Thực tế là, sự lặp lại liên tục ngay cả những chữ đơn giản nhất và phổ biến nhất là rất cần thiết để không bị quên cách viết.
 
Nhiều người đang lo sợ về tác động của sự mất mát này. Những người khác cho rằng nó mang lại tự do. Nhưng việc quên chữ viết này được xem là một trong những thách thức của cuộc sống hiện đại, chưa được giải quyết hiệu quả.
 
Dịch Thuật Chuẩn nhận dịch thuật công chứng tiếng Trung Quốc nhanh chóng và chính xác.